oOo Thế Giới PRO oOo
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

oOo Thế Giới PRO oOo

oOo Chào mừng các bạn đã đến Thế Giới PRO oOo
 
Trang ChínhPortalGalleryTìm kiếmLatest imagesĐăng kýĐăng Nhập

 

 Truyện ma 3

Go down 
Tác giảThông điệp
vodanh
Đại Uý
Đại Uý
vodanh


Tổng số bài gửi : 138
Points : 4
PG : 8
SP : khi 1 mem có 1 bài viết hay dc đưa dzô bảng vàng thì sẻ dc cộng 1 SP và mem dc 10 SP sẽ dc thăng chức
Rank : Đang cập nhật...
Item : None
Registration date : 02/10/2008

Truyện ma 3 Empty
Bài gửiTiêu đề: Truyện ma 3   Truyện ma 3 I_icon_minitimeFri Oct 03, 2008 11:16 am

Bàn Tay Của Người Đồng Tính Luyến Ái Nilsen


Từ xưa đến nay, những người sinh sống tại căn chung cư số 23 đường Cranley Gardens đều coi Nilsen là một người hàng xóm đàng hoàng, có tư cách. Dù sao đây cũng là một căn chung cư ở giữa vùng trung lưu ngoại ô thủ đô Luân Đôn nên hàng xóm láng giềng đều là những người có một cuộc sống khá giả và chuyện dính dáng đến tội phạm ít khi được nghĩ đến.
Là một người đàn ông độc thân có vóc dáng cao ráo, cử chỉ lịch thiệp, ăn nói nhã nhặn nên Nilsen được mọi người trong trong chung cư qúy trọng. Sống âm thầm trên tầng thượng của khu chung cư, Nilsen chỉ bầu bạn với một con chó nhỏ và một con mèo.
Dĩ nhiên, trong suốt thời gian năm năm qua, không một ai trong chung cư lại có thể ngờ được người đàn ông cao ráo nhã nhặn có tên Nilsen lại là một kẻ giết người âm thầm. Không những giết người, Nilsen còn là người dã man, tàn nhẫn có máu lạnh chuyên xả thịt những người bị giết sau khi đã ăn nằm và làm tình với xác chết hàng tuần lễ.
Toàn bộ những vụ giết người của Nilsen đều diễn ra âm thầm không một ai hay biết trong suốt 5 năm trời. Cho đến khi ống cống của chung cư bị tắc nghẽn, người ta mới khám phá ra những miếng xương, tóc và thịt người được xả ra. Khi đó, cơ quan an ninh mới biết được thủ phạm là Nilsen, một cựu cảnh sát đồng thời là một cựu quân nhân 37 tuổi. Kết quả, chân tướng của Nilsen được phanh phui và thế giới mới biết được y là thủ phạm của những vụ án ghê rợn nhất trong lịch sử tội phạm Anh Quốc.
Sau khi tiến hành thẩm vấn bị cáo và thu thập tất cả các tang chứng, cảnh sát biết được Nilsen đã giết và xả thịt ít nhất là ba người tại số 23 Cranley Gardens và 12 người khác tại một căn flat nơi Nilsen trước đây cư ngụ ở phía bắc Luân Đôn.
Bên cạnh việc giết người, xả thịt, Nilsen còn là người từng ăn nằm với xác chết để tìm những cảm giác lạ. Trong căn phòng của thủ phạm, còn nhiều khúc xương thịt của nạn nhân được cưa, chặt thành từng khúc giấu trong tủ lạnh, hoặc trong tủ quần áo, tủ giầy dép và dưới sàn nhà.
Vào một ngày tháng hai năm 1983, hệ thống ống cống thoát nước của căn chung cư số 23 đường Cranley Gardens đột nhiên bị tắc nghẽn. Sau nhiều ngày tự sửa chữa nhưng không có kết quả, một người trong chung cư đã điện thoại cho chuyên viên ống cống của công ty Dyno-Rod.
Khi kỹ sư của công ty được phái đến sửa chữa, họ mới phát hiện ra những mùi tanh tưởi một cách ghê gớm trong hệ thống ống cống. Vì hệ thống ống cống bị tắc nghẽn quá đặc biệt nên kỹ sư của công ty quyết định để việc sửa chữa đến ngày hôm sau.
Ngay đêm đó, Nilsen biết nội vụ có thể vỡ lở nên y âm thầm di chuyển một loạt hài cốt của những người y đã giết. Sau đó Nilsen cũng khôn ngoan một mình tẩu tán những vết tích xương cốt trong ống cống. Nhưng vì việc tẩu tán làm một cách vội vàng trong đêm tối nên nhiều mảnh xương nhỏ tựa như xương gà hãy còn đọng lại. Đến hôm sau, kỹ sư của công ty đến kiểm tra ống cống phát hiện thấy những mẩu xương vụn không giống xương thú vật lại cộng với những mùi vị tanh tưởi kỳ lạ nên viên kỹ sư khả nghi đó là xương thịt của người được một bàn tay bí mật xả trong ống cống.
Sau khi cảnh sát được gọi tới kiểm tra và thu thập các tang chứng đem về phòng thí nghiệm, các chuyên viên giảo nghiệm đi đến kết luận, tất cả đều là những đốt xương ngón tay người.
Trải qua thời gian điều tra chớp nhoáng những người cùng cư ngụ trong chung cư, cộng với lời khai của một thiếu phụ về những tiếng chân người đi suốt đêm từ trên lầu chót đi xuống, cảnh sát biết chắc chắn thủ phạm là Nilsen.
Kết quả, vào chiều ngày 9 tháng 2 năm 1983, cảnh sát được lệnh bắt giam Nilsen về tội giết người. Và qua lời khai kéo dài suốt 30 tiếng đồng hồ liên tục, những tội ác kinh hoàng của Nilsen mới dần dần được phanh phui.
Nạn nhân đầu tiên bị Nilsen ra tay hành quyết là một thanh niên người Ái Nhĩ Lan 18 tuổi và thời điểm Nilsen ra tay là ngày 30 tháng 12 năm 1978. Sau khi trải qua những ngày nghỉ lễ Giáng Sinh cô đơn, Nilsen liền quyết định ghé qua một quán rượu tên Cricklewood Arms, nơi lui tới thường xuyên của những thanh niên Ái Nhĩ Lan trong vùng.
Sau khi uống say mềm môi, Nilsen liền mời một thanh niên về nhà hưởng thú mây mưa của những kẻ đồng tính luyến ái. Nhưng khi về đến nhà cả hai đều quá say nên lăn quay ra ngủ không kịp ân ái. Đến đêm, khi thức giấc, Nilsen cảm thấy có một ma lực kỳ bí thôi thúc khiến y chỉ muốn giết người bạn trai đồng sàng.
Với tay lấy chiếc cà vạt cuối chân giường, Nilsen vòng nó quanh cổ người thanh niên rồi dùng hết sức bình sinh xiết chặt. Sau mấy phút vật lộn một cách tuyệt vọng, thi thể người thanh niên yếu dần rồi bất động.
Để có thể tin chắc nạn nhân đã thực sự chết, Nilsen liền lấy một xô nước từ nhà bếp rồi dìm đầu nạn nhân trong xô cho đến khi không còn thấy một dấu hiệu gì của sự sống. Sau đó, Nilsen bắt đầu thực hiện những nghi thức trang trọng tắm rửa cho nạn nhân trước khi làm tình. Đây là những nghi thức y sẽ làm nhiều lần với các nạn nhân chẳng may lọt vào trong tay y sau này.
Đầu tiên, Nilsen đổ đầy nước ấm vào bồn tắm rồi ôm thi thể nạn nhân bỏ vào đó và tắm rửa gội đầu sạch sẽ bằng xà bông thơm. Kế tiếp Nilsen lau khô thi thể nạn nhân, đặt trở lại giường rồi bắt đầu làm tình với xác chết. Sau đó, Nilsen đem giấu xác chết dưới sàn nhà và phủ thảm lên trên. Sáu bảy ngày sau, Nilsen lại lôi xác chết lên tắm rửa một lần nữa, lau khô rồi bế lên giường làm tình cho dù xác chết đã hôi thối. Đến khi xác chết đã thối rữa, Nilsen đem xác chết xuống vườn hỏa thiêu cùng với đồ đạc và mấy chiếc vỏ xe.
Hai tháng sau, Nilsen tình cờ gặp được một sinh viên người Hồng Kông tại West End và mời người sinh viên về nhà chơi với dụng ý tương tự như y đã làm với nạn nhân trước. Nhưng chẳng may trong khi dùng cà vạt thắt cổ, người sinh viên Hồng Kông đã chống cự quyết liệt và chạy thoát. Mặc dù người sinh viên có báo nội vụ lên cho cảnh sát và cảnh sát có thẩm vấn Nilsen, người sinh viên từ chối đứng ra khởi tố. Vì vậy, cảnh sát đành phải thả Nilsen. Khi đó, cảnh sát không thể ngờ được người đàn ông họ buông tha sẽ là thủ phạm của một loạt vụ giết người trong thời gian 5 năm trời kế tiếp.
Về Đầu Trang Go down
vodanh
Đại Uý
Đại Uý
vodanh


Tổng số bài gửi : 138
Points : 4
PG : 8
SP : khi 1 mem có 1 bài viết hay dc đưa dzô bảng vàng thì sẻ dc cộng 1 SP và mem dc 10 SP sẽ dc thăng chức
Rank : Đang cập nhật...
Item : None
Registration date : 02/10/2008

Truyện ma 3 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Truyện ma 3   Truyện ma 3 I_icon_minitimeFri Oct 03, 2008 11:17 am

Vào ngày 3 tháng 12 năm 1979, Nilsen tình cờ làm quen với một thanh niên 19 tuổi du khách từ Gia Nã Đại tên là Kenneth. Sau khi hàn huyên, Kenneth nhận lời mời ghé thăm nhà Nilsen dù anh đã mua vé trở lại Gia Nã Đại trong chuyến bay ngày hôm sau.
Tại nhà Nilsen, hai người tiếp tục ăn uống no say. Sau đó Nilsen mời Kenneth ra ngoài phòng khách trò chuyện nghe nhạc. Trong khi Kenneth đang say sưa vừa nghe nhạc, vừa thiu thiu ngủ, Nilsen liền ra tay xiết cổ cho đến khi Kenneth hết thở.
Tiếp theo, Nilsen tắm rửa và bế Kenneth lên giường âu yếm tương tự như y đã làm với nạn nhân trước. Trong thời gian hai tuần lễ kế tiếp, Nilsen tiếp tục sống, làm tình với xác của Kenneth. Đôi khi, Nilsen còn dựng xác Kenneth ngồi trên ghế để cùng Nilsen coi TV.
Sau khi Kenneth không trở lại khách sạn, cảnh sát đã ráo riết điều tra. Ngay cả gia đình của Kenneth từ bên Gia Nã Đại cũng trực tiếp bay sang Luân Đôn để tìm con nhưng không có kết quả. Sau sáu bảy tuần lễ tìm kiếm không được, hồ sơ của Kenneth đành xếp xó trong số hồ sơ mất tích dầy cộm tại văn phòng cảnh sát quốc gia.
Trong thời gian hơn một năm tiếp theo Nilsen thường la cà ở các tiệm rượu dành riêng cho những người đồng tính luyến ái nam nên y thường rủ rê về nhà y nhiều thanh niên tuổi còn trẻ đang trong cơn say chuyếnh choáng. Tất cả sáu bảy thanh niên đều trở thành nạn nhân của y và vĩnh viễn biến khỏi bề mặt trái đất.
Nhưng đến năm 1980, một người thanh niên tên Douglas tuy bị lọt vào tay Nilsen nhưng đã may mắn trốn thoát và tường trình nội vụ lên cho cảnh sát. Theo lời kể của chính Douglas trước tòa án thì vào ngày 10 tháng 11 năm 1980, Douglas đang bị một đám thanh niên bề hội đồng, may mắn được Nilsen nhảy vô can thiệp.
Sau đó, Nilsen ngỏ lời mời Douglas về nhà uống vài ly rượu rồi trò chuyện. Nhận lời mời của ân nhân, Douglas không mảy may nghi ngờ theo Nilsen về nhà. Sau khi uống say, Douglas thiu thiu ngủ. Đến khi thức giấc, Douglas bàng hoàng thấy chân bị trói và Nilsen đang tròng thòng lọng vào cổ nên Douglas vật lộn chống trả một cách quyết liệt.
Biết việc giết Douglas không thành, Nilsen quay sang vỗ về Douglas và hai người trò chuyện khoảng 10 phút trước khi chia tay. Sau đó, Douglas đem câu chuyện báo cho cảnh sát biết. Tuy cảnh sát có điều tra nội vụ nhưng khi đó, cảnh sát đinh ninh câu chuyện ẩu đả giữa hai người chỉ thuần túy chuyện tiền bạc giữa hai thằng đồng tính luyến ái say. Vì vậy, mọi chuyện cũng bỏ qua.
Đến ngày 17 tháng 9 năm 1981, Nilsen lại một lần nữa ra tay giết chết Malcom, một thanh niên 24 tuổi quê quán vùng Sheffield.
Nhưng số nạn nhân của Nilsen không phải chỉ đến đó là hết. Trong thời gian hơn một năm kế tiếp, Nilsen còn nhiều lần ra tay cho đến khi tội ác của y bị phanh phui vào ngày 9 tháng 2 năm 1983.
*
Trong số báo trước, chúng tôi đã giới thiệu cùng qúy vị hung thủ Nilsen, một thanh niên đẹp trai từng là quân nhân, đã lần lượt ra tay giết chết nhiều người rồi tắm rửa, làm tình, xả thịt trước khi hỏa thiêu để phi tang tích.
Sau thời gian giết người một cách âm thầm nhiều nạn nhân, Nilsen liền rời nhà về Cranley Gardens vào tháng 10 năm 1981. Tại đây, trong những ngày tháng kế tiếp sẽ có thêm ba nạn nhân nữa bị giết trong bàn tay tàn nhẫn của Nilsen và một số người khác đã may mắn thoát chết.
Khoảng 7 tuần lễ sau khi dọn đến địa chỉ mới, Nilsen trở lại quán rượu nơi Nilsen ở cũ để kiếm "mồi mới". Vì quán rượu này là nơi thường lui tới của giới đàn ông mắc bệnh đồng tính luyến ái nên việc tìm kiếm một con mồi ngây thơ, nhẹ dạ là chuyện không có khó khăn gì đối với Nilsen.
Kết quả, Nilsen đã kiếm được một sinh viên 25 tuổi đẹp trai, tính tình hơi nhút nhát. Sau vài chầu rượu Nilsen mời người sinh viên về nhà toan tính xiết cổ nhưng không thành. Tuy nội vụ sau đó được báo cho cảnh sát biết, nhưng cảnh sát chỉ kết luận đó là hành động ẩu đả giữa hai người say không đáng quan tâm. Trong thời gian này một nạn nhân khác suýt chết trong tay Nilsen là một nghệ sĩ tên Khara le Fox.
Đến mùa Giáng Sinh năm 1981, nạn nhân đầu tiên bị giết tại địa chỉ mới là John Howlett. Sau khi hai người gặp gỡ nhau trong quán rượu, Nilsen đã mời nạn nhân về nhà nhậu nhoẹt trước khi lên giường ngủ. Trong khi John Howlett đang say ngủ, Nilsen kiếm một sợi dây chòng quanh cổ nạn nhân và xiết chặt bằng tất cả sức bình sinh.
Vì John Howlett nguyên là một cựu quân nhân từng được huấn luyện nhiều năm trong quân trường nên đã chống chọi một cách quyết liệt. Cho đến khi bị Nilsen dộng đầu hai lần vào tường, John Howlett mới bị xỉu. Nhưng đến khi Nilsen kéo xác John Howlett dìm trong bồn nước như y từng làm với các nạn nhân khác thì John Howlett hồi tỉnh và vật lộn khủng khiếp suốt 5 phút đồng hồ trước khi chết.
Giết xong John Howlett, Nilsen đối diện một khó khăn nghiêm trọng là không có lối thoát riêng ra vườn để có thể thiêu hủy xác nạn nhân. Đặc biệt, sàn nhà của căn gác xép y ở cũng không có một lớp ván đủ sâu để y có thể dấu xác nạn nhân. Sau khi nhét xác nạn nhân vào trong tủ áo và suy nghĩ suốt năm ngày trời, y nghĩ ra giải pháp duy nhất là chặt xác nạn nhân thành từng miếng nhỏ để tẩu tán qua hệ thống ống cống của tòa nhà.
Về Đầu Trang Go down
vodanh
Đại Uý
Đại Uý
vodanh


Tổng số bài gửi : 138
Points : 4
PG : 8
SP : khi 1 mem có 1 bài viết hay dc đưa dzô bảng vàng thì sẻ dc cộng 1 SP và mem dc 10 SP sẽ dc thăng chức
Rank : Đang cập nhật...
Item : None
Registration date : 02/10/2008

Truyện ma 3 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Truyện ma 3   Truyện ma 3 I_icon_minitimeFri Oct 03, 2008 11:17 am

Vì trước đây từng nấu ăn trong quân đội nên Nilsen rất lành nghề trong việc xả thịt. Bằng một con dao bén như nước cộng với một chiếc búa nhỏ, Nilsen cắt toàm bộ tim gan, phèo phổi, lòng ruột của nạn nhân thành từng miếng to khoảng năm phân vuông rồi bỏ vào nhà cầu xả nước.
Đối với những bộ phận xương cốt khó xả như đầu, bàn tay, bàn chân hay các khúc xương thì Nilsen đem bỏ vào trong nồi nước ninh thật kỹ cho đến khi xương thịt bị rữa ra. Thịt thì được xả trong ống cống còn xương được cưa, chặt thành từng miếng nhỏ rồi bỏ vào túi ni lông và vứt vào thùng rác mỗi tuần một ít.
Riêng những khúc xương lớn hơn như xương sọ, xương chậu hoặc xương cánh tay, cẳng chân thì Nilsen bỏ vào trong túi ni lông đen thật dày và bỏ vào trong tủ khóa lại. Tất cả những túi ni long này đều được chất đống và giữ lại trong thời gian hàng năm trời cho đến khi câu chuyện vỡ lở, cảnh sát đến khám xét, phát hiện thu hồi làm tang vật.
Sau khi ra tay giết chết John Howlett, Nilsen cảm thấy càng ngày càng nghiện giết người và luôn luôn bị thôi thúc bởi nỗi đam mê muốn được xả thịt đồng loại. Nạn nhân kế tiếp tại căn nhà Cranley Gardens là Graham Allen, một tên say lang thang chẳng may lọt mắt Nilsen.
Cũng tương tự những nạn nhân trước, Graham Allen được mời về nhà ăn uống, nhậu nhoẹt và bị Nilsen thắt cổ khi Graham Allen đang say sưa ăn món trứng ốp la. Lần này nạn nhân bị chết một cách tương đối êm ả và chóng vánh. Xác nạn nhân được ngâm trong bồn nước suốt ba ngày trời trong khi Nilsen chuẩn bị đồ nghề và hưởng niềm thích thú của một chú mèo vờn chuột trước khi "khai tiệc".
Nạn nhân cuối cùng bị chết trong tay Nilsen là Steve, một thanh niên nghiện ngập ma túy mới có 20 tuổi sinh quán tại Perth. Vào ngày 26 tháng giêng năm 1983, Steve gặp Nilsen ở Goslett Yard, Luân Đôn và nhận lời ghé thăm nhà Nilsen mà không hề hay biết cái chết đang cận kề.
Tại nhà Nilsen, Steve say sưa chích bạch phiến ngay tại ghế sa lông và trong cơn say choáng váng đê mê của thuốc, y đã bị Nilsen dùng chiếc cà vạt xiết cổ.
Sáu bảy ngày kế đó, Nilsen để nguyên thi thể của Steve trên ghế trong khi chuẩn bị đồ nghề xả thịt nạn nhân trước khi vứt vào ống cống. Không biết có phải vì đã tới số hay vì vội vã, bất cẩn nên lần này Nilsen xả thịt không đủ nhỏ trước khi xả nước. Kết quả, những miếng thịt người cộng với những lóng xương bàn tay, bàn chân lớn nhỏ đã làm tắc nghẽn hệ thống ống cống của căn chung cư.
Không đầy 24 tiếng đồng hồ kể từ khi ống cống bị tắc nghẽn, cảnh sát phát hiện ra thịt người trong ống cống và lập tức bắt giam Nilsen về tội giết người phi tang.
Lúc đầu, Nilsen thản nhiên từ chối. Nhưng không đầy mấy phút đồng hồ sau, Nilsen cúi đầu nhận tội và cho biết những phần còn lại của thi thể nạn nhân được bỏ trong những bao ni lông dấu trong tủ áo. Ngay khi cảnh sát bước vào căn phòng của Nilsen, mùi hôi thối đã nồng nặc và tử khí tràn ngập khắp mọi chỗ.
Trong khi ngồi ngoài xe chờ đợi cảnh sát thu thập tang chứng, khuân vác thi thể các nạn nhân ra xe, một thám tử quay sang hỏi Nilsen:
- Chuyện đã đến nước này, tôi nghĩ anh chẳng nên giấu làm gì. Anh có thể cho biết anh đã giết trước sau mấy người tất cả? Một hay hai?
Một thoáng yên lặng. Sau đó Nilsen cất tiếng trả lời, câu trả lời khiến những người hiện diện thấy lạnh gáy, ớn xương sống:
- Khoảng 15 hay 16 gì đó tôi không nhớ rõ. Ở đây chỉ có ba, còn khoảng một tá nữa thì ở nhà tôi ở trước.
Tại đồn cảnh sát trong suốt thời gian 30 tiếng đồng hồ kế tiếp, Nilsen say sưa tường thuật toàn bộ những tội trạng y đã phạm trong một giọng nói hoàn toàn tự nhiên không một chút lo sợ hay ân hận.
Vào ngày 24 tháng 10 năm 1983, phiên xử Nilsen chính thức bắt đầu tại phòng xử số 1 Old Bailey. Đầu tiên công tố viện truy tố Nilsen về tội trạng giết chết 6 người mà cảnh sát có thể nhận diện và biết rõ lai lịch.
Nhưng nếu tại đồn cảnh sát, Nilsen cung khai toàn bộ tội trạng một cách dễ dàng thì trái lại tại tòa, Nilsen đã lên tiếng từ chối không chịu nhận bất cứ tội trạng nào.
Sau khi các chuyên viên tâm thần trình bầy những báo cáo về tình trạng tâm sinh lý của bị cáo và công tố viện đưa ra những tang chứng, bồi thẩm đoàn gồm tám đàn ông và bốn đàn bà lắng nghe lời luận tội của trạng sư công tố viện và lời biện tội của trạng sư đại diện bị cáo.
Kế đó, bồi thẩm đoàn mất 24 tiếng đồng hồ luận tội bị cáo. Đến ngày 3 tháng 11, bồi thẩm đoàn tuyên bố Nilsen có tội đối với tất cả các tội trạng bị truy tố. Sau cùng chánh án Croom Johnson tuyên án tù chung thân và thời gian tối thiểu bị cáo phải ở tù là 25 năm.
Tuy tội trạng của Nilsen đã được thừa nhận và án quyết của Nilsen đã được công bố, nhiều chuyên viên tội phạm, nhiều nhà tâm lý học vẫn băn khoăn không hiểu tại sao một người như Nilsen lại có thể nhúng tay vào những tội ác kinh khiếp đến như vậy.
Chính bản thân Nilsen cũng thú nhận với giới chức có thẩm quyền, không biết động cơ gì đã thúc đẩy y hành động giết người. Điều ngạc nhiên hơn nữa là Nilsen không hề tỏ ra ân hận hay hối tiếc đối với những gì y đã làm.
Một số nhà chuyên môn về tội phạm đã cho rằng có thể Nilsen đã giết người liên tục trong một thời gian dài là do hậu quả y sống một cách cô đơn. Để có thể bù đắp sự cô đơn, Nilsen phải tìm bạn và mời bạn về nhà ăn uống nhậu nhoẹt. Nhưng khi bạn đã có mặt tại nhà thì cũng là lúc Nilsen nhận thức được người bạn đó không thể nào sống chung với y mãi mãi. chính tâm trạng muốn sở hữu người bạn trai mãi mãi là động cơ khiến Nilsen ra tay giết người.
Một số người khác lại đi đến giả thuyết cho rằng Nilsen giết người vì những ẩn ức về sinh lý. Những người này cho rằng Nilsen là người đồng tính luyến ái và thường có những ảo ảnh muốn làm tình với xác chết. Chính bản thân Nilsen sau này cũng cho biết nhiều lần y đã choàng những tấm vải trắng quanh người làm giả xác chết trước khi thủ dâm.
Dĩ nhiên, một giả thuyết thứ 3 cho rằng Nilsen là con người có những đam mê cuồng loạn về bạo lực thích đâm chém, xả thịt nạn nhân nên y đã nhúng tay vào tội phạm hàng loạt.
Nhưng cho dù các giả thuyết trên có được đưa ra và được tranh luận khá nhiều, cho đến nay nguyên nhân và động cơ đích thực khiến Nilsen nhúng tay vào tội phạm vẫn hãy còn chìm trong kỳ bí.

Hết
Về Đầu Trang Go down
vodanh
Đại Uý
Đại Uý
vodanh


Tổng số bài gửi : 138
Points : 4
PG : 8
SP : khi 1 mem có 1 bài viết hay dc đưa dzô bảng vàng thì sẻ dc cộng 1 SP và mem dc 10 SP sẽ dc thăng chức
Rank : Đang cập nhật...
Item : None
Registration date : 02/10/2008

Truyện ma 3 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Truyện ma 3   Truyện ma 3 I_icon_minitimeFri Oct 03, 2008 11:18 am

Bàn Tay Định Mệnh

Dịch giả: Vũ Liêm

Phần 1

Bà Khách Kỳ Lạ
Công việc làm ăn ngày càng phát đạt. Có lẽ cũng chẳng cần mất từng ấy năm mới đi vào nề nếp và đảm bảo cho người sáng lập sự độc lập về tài chính mà nếu không có nó thì cũng khó mà tìm thấy sự thoải mái về mặt tinh thần. Cũng cần phải nói là còn nhờ vào nghệ thuật quảng cáo, rất cần thiết trên các báo chí chuyên ngành mà giữ vẫn được luồng thông tin đối với khách hàng, rồi những lời rỉ tai từ người nọ đến người kia đã góp phần xây dựng vẫn chắc uy tính của Phu nhân Nadia… Thực ra, tên thì đúng như vậy nhưng gọi là Phu nhân thì không đúng vì Nadia chưa kết hôn. Và có trời mới biết sao mà chị đẹp đến thế và có thể nói là có sức quyến rũ đến như vậy! Làn tóc nâu hung mượt mà ôm lấy khuông mặt trái xoan với cái miệng có đôi môi như vẽ dường như chỉ biết hé cười, và sống mũi dọc dừa thanh tú tưởng như bất cứ một chuyên gia nghệ thuật chỉnh hình tài năng nào cũng không thể tạo nên được. Đôi mắt mênh mông, long lanh sáng lần lượt chuyển từ màu xanh sang màu xám tùy theo giờ giấc trong ngày hoặc đêm và tùy theo cả những ánh phản quang của đám đông mà đôi mắt đó quan sát. Thân hình cân đối, cổ tay tròn lẳn, bắp chân thon thả vững vàng; ngắm từ xa, phu nhân Nadia, là một trong những nhà nữ ngoại cảm xinh đẹp nhất mà đã lâu người ta không nhìn thấy ở Pari. Phải nói thêm là ngoài vẽ đẹp duyên dáng mặn mà, nàng còn rất thông minh.
Cũng từ đó mà trí tuệ tung cánh vào cuộc; một trí tuệ không bị ràng buộc hạn chế và vô cùng mẫn tiệp đã giúp nàng hành nghề với đức tự tin tuyệt đối. Lúc này, nàng chưa tới ba mươi tuổi mà danh tiếng đã vang lừng vượt ra ngoài biên giới. Cũng vì thế mà nảy ra lòng ghen ghét, đố kỵ và hình như cả sự căm thù của số lớn những đối thủ cạnh tranh. Không một nhà nữ ngoại cảm hoặc một nam thuật sỹ nào mà không mơ ước được ngang tài và nổi danh như người phụ nữ đó. Còn Nadia, may thay, thật khôn ngoan, cô đã bỏ ngoài tai tất cả những lời khen chê nhiều khi thật là vô nghĩa.
Nàng sống trong một thế giới khép kín, trừ một vài ngoại lệ hiếm hoi, thực sự là một thế giới của riêng mình khi nào ngừng công việc coi vận mệnh tướng số (công việc này thường choán mất phần lớn thời gian trong ngày), nàng lại trở về với bà già Vêra.
Một bà già rất lạ kỳ! Ở tuổi bảy mươi sáu, bà nhìn thấy hết, nghe thấy hết, biết hết nhưng không vì thế mà sức mạnh cá tính của bà cùn nhụt hay thui chột đi. Là bà ngoại của cô cháu độc nhất và cũng là người thân độc nhất còn sót lại của gia đình và dòng họ là cô bé Nadia, bà Vêra Winowa đã truyền thụ cho cháu nhiều bí mật sâu kín giúp cho một thiếu nữ mau chóng trở thành một thanh nữ rồi một phụ nữ không những đủ sức mạnh để đối diện với những gian truân của cuộc sống mà còn có thể giúp đở được đồng loại. Mặc dù tuổi tác đã cao nhưng bà Vêra còn rất nhanh nhẹn hoạt bác, gánh phần trách nhiệm, trong phòng xem vận số, tất cả những gì làm bộn rộn tới Nadia. Bà là người tự tay bóc các thư tín, ghi lại những cuộc hẹn qua điện thoại đối với khách hàng đặc biệt chứ không phải đối với bất cứ ai mời đến. Những người này thì xin cứ vui lòng ngồi chờ tới lượt mình ở phòng đợi. Cũng chính bà Vêra là người mở cửa và niềm nở đón khách. Trước khi đưa vào phòng Nadia, các vị này đều bị đôi mắt đen nhỏ nheo nheo vẻ tinh quái của bà già có mái tóc bạc trắng như cước quan sát tỉ mỉ, dò xét và phân tích. Nadia và bà Vêra đã trở thành một cặp thật là ăn ý.
Vào một buổi chiều, lúc mà Nadia tưởng là không còn ai ở phòng chờ, sắp sửa rời phòng chiêm lý, kết thúc một ngày làm việc căng thẳng: suốt tám giờ liền Phu nhân Nadia tiếp tám vị khách (mỗi giờ một vị) thì bà Vêra đi vào và báo với cô còn một bà khách rất mong được tiếp.
− Tại sao bà lại còn cho bà ta vào? – Nadia mệt mỏi hỏi bà – Đáng lẽ bà nên bảo là đã hết giờ và mời bà ta trở lại ngày mai vào 10 giờ sáng và sẽ được tiếp đầu tiên. Trông bà ta thế nào hả bà?
− Cũng khó nói đấy! Để tự cháu nhận xét thì hơn… Tuy vậy, nhìn bề ngoài, bà thấy có ba điểm: chị ta rất đẹp, trang nhã và lịch sự.
− Bà cho chị ta vào đi, nhưng sau đó dứt khoát không tiếp ai nữa đâu nhé! Cháu mệt lắm rồi!
Bà Vêra đã nhận xét đúng: rõ ràng là ở chị ta nổi bật lên ba “đặc điểm” đó, nhưng sắc đẹp thì lạnh, vẻ trang nhã: thiếu tự nhiên, còn dáng lịch sự: hơi quá cầu kỳ. Mái tóc nâu, kéo ra làm thành những giải che vầng tráng và hai tai, quấn lại thành một búi nặng buông thõng xuống sau gáy, thực ra cũng không đến nỗi thiếu vẻ duyên dáng xưa cũ. Tuy vậy, người phụ nữ còn quá trẻ, Nadia ước đoán là chị ta cũng chỉ sàn sàn tuổi mình. Đôi mắt đen với cái nhìn huyễn hoặc lạ kỳ nhưng thiếu sự nóng ấm. Cuối cùng là giọng nói, trầm buồn, dường như mỗi âm tiết đều được cân nhắc thận trọng trước khi thoát ra khỏi đôi môi mỏng đầy vẻ cay nghiệt. Một giọng nói chắc là không phải luôn luôn vui vẻ:
− Xin thứ lỗi, thưa bà tôi đến quá muộn và rất biết ơn bà đã vui lòng tiếp.
− Tôi chỉ làm tròn phận sự của mình thôi, thưa bà – Nadia lịch sự đáp – Nhất là có trường hợp khẩn cấp. Tôi xin nghe đây.
− Thưa, thế này… Đã mấy tháng nay, tôi bị ám ảnh bới một ý nghĩ lạ kỳ. Không hiểu sao tôi nhận thấy có một ảo giác vô cùng khó chịu: trong tôi như có hai con người một lúc. Một phía là con người được nuông chiều, có cuộc sống tràn đầy hạnh phúc, và phía bên kia là một người đàn bà luôn luôn bất mãn với mọi thứ trên đời. Tôi không sao phân tích, lý giải được và không hiểu lý do nào đã đưa tôi đến chỗ phân tâm đó. Vì tôi biết là người ta không bao giờ hiểu rõ được chính mình nên đã quyết định phải đi hỏi một nhà chuyên môn hoặc là nam hoặc là nữ. Nhiều tuần qua, tôi lưỡng lự giữa một thầy thuốc chuyên khoa thần kinh và một người có năng khiếu thấu thị. Cuối cùng tôi đã chọn giải pháp thứ hai, và sau khi tìm hiểu, tôi đã đến đây vì danh tiếng bà thật lớn. Vậy bà có thể nói về tôi ra sao?
− Bà muốn xem bằng cách nào? Bã cà phê, quả cầu pha lê, những lá bài đặc biệt hay là cỗ bài thường?
− Tôi nghĩ là cỗ bài thường có thể phát lộ ra những đều dễ hiểu hơn đối với tôi. Xin thú thật tôi chỉ là một người đàn bà trần tục, lần đầu tiên đến hỏi một nhà ngoại cảm, bà có tin như vậy không?
− Tại sao lại không? Bây giờ, xin bà cho một vài phút thật yên lặng.
Về Đầu Trang Go down
vodanh
Đại Uý
Đại Uý
vodanh


Tổng số bài gửi : 138
Points : 4
PG : 8
SP : khi 1 mem có 1 bài viết hay dc đưa dzô bảng vàng thì sẻ dc cộng 1 SP và mem dc 10 SP sẽ dc thăng chức
Rank : Đang cập nhật...
Item : None
Registration date : 02/10/2008

Truyện ma 3 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Truyện ma 3   Truyện ma 3 I_icon_minitimeFri Oct 03, 2008 11:18 am

Sau khi trang bài với một sự khéo léo và cử chỉ thật trang nhã mà chỉ những người chuyên nghiệp lâu năm trong nghề mới có, Nadia nói bằng một giọng thật dịu dàng và bình tĩnh:
− Bà làm ơn đảo bài giúp. Cám ơn.
Sau khi rải úp hết cỗ bài trên mặt bàn, nàng bắt đầu lật ngửa từng con một, chậm rãi, vừa làm vừa ngắm kỹ. Người khách nữ, lặng thinh, nhìn nàng làm, đôi mắt lạnh lùng chẳng tỏ một vẻ gì tò mò hay nghi hoặc. “Một vài phút im lặng” đòi hỏi có vẻ như kéo dài trong không khí tĩnh mịch của căn phòng. Cắm cúi trên cỗ bài, nhà nữ ngoại cảm có một vẻ gì như ngơ ngác… Cuối cùng nàng ngẩng đầu lên nhìn thẳng vào mắt vị khách.
− Đúng là cuộc đời của bà không đơn giản chút nào. Chính vì thế mà bà có một cuộc sống kép.
− Bà nhìn thấy cái đó như thế nào?
− Không có gì quan trọng. Nhưng đáng tiếc, lại đúng như vậy. Cuộc sống kép đó, sở dĩ tồn tại là do ý muốn của bà, nếu không muốn nói là bà thích như thế. Nhưng rồi bà sẽ thấy nặng nề và cuộc sống kép được nảy sinh ra đó làm cho bà ngày càng không chịu nổi.
Những nét nổi trội trong cá tính của bà, chắc chắn là có thể đổi thay do ảnh hưởng ngoại lai, thoạt đầu tiếp xúc chẳng dể ưa chút nào. Xin đừng giận vì đã nói thẳng, nhưng tôi bắt đầu nhận thấy bà là một người không sợ những đều nói lên sự thật. Rõ ràng là vì tiếng tăm của tôi, nói lên tất cả không úp mở điều gì, mà bà đã tìm đến tôi.
− Đúng như vậy. Xin bà cứ nói tiếp đi.
− Vậy thì nét chủ yếu của tính cách đó là tính vị kỷ điên khùng xuất phát từ lòng tham không có giới hạn. Xin bà nhớ cho là tham vọng rất có thể là một đức tính lớn lao ở một người phụ nữ thông minh biết coi tất cả mọi phương tiện là tốt miễn là nó mang đến cho mình sự thành đạt.
− Điều bà nói đó không có gì làm cho tôi mếch lòng cũng chẳng làm cho tôi ngạc nhiên. Đúng, tôi rất muốn thành đạt! Phải chăng đó là tội lỗi? Có người đàn bà nào là không mơ tưởng đạt tới một cái gì đó, dù là trên bình diện tình cảm hoặc trên bình diện vật chất? Trên bình diện thứ hai này, hình như chính bà, Phu nhân Nadia nổi tiếng mà tất cả mọi người đều trầm trồ, cũng không phải dở về mật tháo vát? Vậy thì sao lại phải lớn tiếng chê trách?
− Tôi chẳng chê trách gì ở bà, thưa bà. Tôi chỉ nhận xét vậy thôi. Khách của tôi muốn làm gì tùy ý: cái đó không can dự gì đến tôi cả. Vai trò của tôi lúc nào cũng giới hạn ở chỗ cố gắng tìm hiểu những gì xảy ra hoặc sẽ xảy ra trong cuộc sống của những người tìm đến tôi và mục đích duy nhất là để giúp đỡ họ. Làm sao mà tôi làm được việc đó nếu không chú ý tới những khuynh hướng về tính cách của mỗi con người?
Sau một giây lưỡng lự bà khách nói:
− Tất nhiên là bà có lý, nhưng xin bà hãy hiểu tôi: quan tâm lớn nhất và thực sự là duy nhất của tôi là liệu tôi có đủ can đảm để bảo đảm và duy trì được hạnh phúc của mình bằng bất kỳ giá nào không. Bà có thể nói cho tôi biết chứ?
Nadia không trả lời và lại cúi xuống nhìn ngắm những quân bài vẫn nằm ngửa trên mặt bàn. Phút chờ đợi căng thẳng như vô tận hơn lần trước. Cuối cùng, hầu như không còn bình tĩnh được nữa, bà khách hỏi:
− Nhưng… bà thấy gì trên những quân bài đó?
− Không có gì thêm! Nadia trả lời nhanh gọn và ngẩng đầu lên.
− Sao, không còn gì nữa ư? Tất cả mà bà cho biết chỉ là: tính vị kỷ, lòng tham và trí thông minh. Thế còn… thí dụ như tính dâm đãng chẳng hạn? Tôi có dâm đãng không?
− Tôi nghĩ là không.
− Thật ư? Những người xung quanh tôi không cho là như thế đâu! Thế tôi có phải là một phụ nữ đa tình không? Theo bà tôi rất có thể là một người bất lực hoặc lãm cảm trong tình yêu chăng?
− Tôi xin nhắc lại, thưa bà, tôi chẳng còn thấy vấn đề gì liên quan tới bà nữa.
− Bà nhạo báng tôi đấy ư?
− Tôi chưa từng nhạo báng ai bao giờ. Chẳng lẽ lại bắt đầu là bà? Xin bà hiểu cho là đôi khi – cũng khá hiếm, xin thú thật, nhưng mà có – đôi khi tự nhiên trí óc tôi bất ngờ rối mù lên, như trường hợp chiều nay. Tại sao lại như vậy? Cũng không biết nữa, nhưng tôi có thể đoan chắc với bà: tất cả những đồng nghiệp của tôi, cả nam và nữ đều có những trường hợp như thế. Đúng là hôm nay tôi xem cho rất nhiều người, như vậy cũng có thể là vì quá mệt. Đáng lẽ tôi không nên tiếp bà chiều nay, nhưng vì bà cố nài nên tôi không thể từ chối. Dù là tôi đặt lại vấn đề, làm lại quẻ bài một lần nữa thì kết quả cũng vẫn thế thôi. Vậy thì tốt hơn hết là chẳng nên gắng gượng. Một lần khác xin mời bà tới… Sáng hoặc đầu buổi chiều ngày mai nếu bà thấy thuận tiện. Tôi sẽ tiếp bà chu đáo. Dĩ nhiên là buổi hôm nay bà không phải trả tiền công vì một buổi xem thông thành.
− Mỗi lần xem bà lấy bao nhiêu?
− Tùy độ dài thời gian. Giá cả chúng tôi đã quy định từ lâu: một trăm quan cho nữa tiếng, cả tiếng thì mất hai trăm quan. Tôi nghĩ là hôm nay chúng ta, chẳng còn gì để trao đổi nữa.
Nàng thu lại cỗ bài và xếp vào ngăn bàn.
− Thú thực là tôi hôi thất vọng sau khi được nghe những gì mọi người nói về tiếng tăm của Phu nhân Nadia
− Tôi rất hiều bà. Thôi để lần sau, nếu bà không muốn tới một nơi khác. Chúng ta cứ cho là sự việc vừa qua thật ra thì rất bình thường thôi.
Nàng đứng dậy. Bà khách buộc phải làm theo.
− Xin chào bà – Nadia nói – Xin thứ lỗi cho tôi vì đã không làm cho bà được hài lòng – Tôi rất ân hận.
− Tôi cũng vậy. Không hiểu là tôi có trở lại thăm bà được nữa hay không. Xin tạm biệt.
Khi cánh cửa phía đầu cầu thang được khép lại, tạo nên một sự cách biệt giữa bà khách và nàng, Nadia cảm thấy nhẹ hẳn người như được gạt bõ đi một sự hiện diện đã làm cho nàng không chịu nổi ngay từ phút đầu tiên khi bà khách bước vào phòng. Điều mà nàng không thể nói ra được mới chính là lý do thực sự để nàng chấm dứt mau lẹ cuộc xem: sự thay đổi đột ngột, Mạnh mẽ và không thể nào ngăn được trong tình cảm đối với người khách lạ. Nàng phải nói thác ra là vì bất ngờ đầu óc nàng như bị che phủ không nhìn thấy gì toát ra từ những quân bài, nhưng thực ra nàng đã nhìn thấy những hiện tượng thật khủng khiếp. Không còn nghi ngờ gì nữa là người đàn bà này đã giấu sau bộ mặt xinh đẹp lạnh lùng một tâm trạng đáng sợ.
− Chị ta đi rồi à? – Bà Vêra hỏi.
− Vâng.
− Chị ta có việc gì khẩn cấp cần đến cháu thế?
− Thực ra thì cháu cũng không biết nữa. Vì thế nên cháu cũng chẳng xem được gì cho chị ta, và cũng chẳng lấy tiền công của chị ấy.
Về Đầu Trang Go down
vodanh
Đại Uý
Đại Uý
vodanh


Tổng số bài gửi : 138
Points : 4
PG : 8
SP : khi 1 mem có 1 bài viết hay dc đưa dzô bảng vàng thì sẻ dc cộng 1 SP và mem dc 10 SP sẽ dc thăng chức
Rank : Đang cập nhật...
Item : None
Registration date : 02/10/2008

Truyện ma 3 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Truyện ma 3   Truyện ma 3 I_icon_minitimeFri Oct 03, 2008 11:18 am

− Cháu mắc sai lầm rồi đấy. Nguyên tắc hàng đầu của nghề nghiệp là bắt khách phải trả tiền khi họ quấy rầy mình. Những giờ phút của cháu thật đáng quý, cháu yêu ạ. Nó là vàng là bạc đấy!
− Cháu thà không hành nghề nữa còn hơn là lấy tiền của một người đàn bà như vậy!
− Cháu làm sao thế? Bà thấy cháu thật kỳ cục. Sao khuân mặt cháu lại đăm chiêu thế kia? Chị ta nói gì làm cháu phật lòng chăng?
− Cháu xin nhắc lại là không biết vì sao mà chị ta lại tới đây. Có lẽ vì thế mà làm cháu thấy băn khoăn lo ngại. Cháu có cảm giác là chị ta tới đây để xem cháu làm việc như thế nào hơn là để nghe những gì cháu phát hiện. Điều cháu vừa nói có thể bà cho là ngớ ngẩn, nhưng nếu giả dụ chị ta là mật thám thì cái đó cũng không làm cháu ngạc nhiên!
− Tại sao lại nói tới mật thám với cảnh sát? Cháu đã làm đều gì phạm pháp nào? Hơn nữa một người sang trọng như chị ta thì sao lại có thể là cảnh sát với mật thám được! Có khả năng đó là một người cạnh tranh trong nghề nghiệp, một phụ nữ thuật sỹ không quen biết muốn xem cháu hành nghề ra sao vì đang ghen tức với thành công của cháu?
− Có thể như thế bà ạ. Dù sao chăng nữa đều này cháu đã thấy trong cỗ bài và hiểu được khi nhìn chị ta – đó là một người đàn bà ghê gớm và độc địa. Cháu không nhớ rõ, từ ngày hành nghề, cháu đã có lần nào khó chịu trong khi xem như vậy không. Cháu đã quá mệt và chị ta đã làm cháu rã rời. Thôi, không nói gì tới chị ta nữa, bà nhất trí không?
− Cháu có lý. Hay là chúng ta tới rạp chiếu bóng xem cuốn phim mà mọi người đang ca ngợi? Điều đó có thể làm cháu khuây khỏa.
− Cháu lại muốn đi ngủ bà ạ.
− Nhưng phải ăn đã chứ!
− Cháu không thấy đói.
− Thế ra chị ta đã làm cho cháu không còn muốn ăn nữa hay sao?
− Cháu cũng chẳng biết nữa… Thôi, ngày mai, bà nhé.
Một tuần trôi qua, công việc đã trở lại bình thường. Phu nhân Nadia hầu như quên hẳn người khách lạ mà sự hiện diện của chị ta đã làm nàng thật khó chịu. Vêra, một người bà tốt, sáng suốt và chu đáo thấy là chẳng nên nhắc lại chuyện người đàn bà đó trước mặt cô con gái. Yên tĩnh trở lại… thế rồi bất ngờ, cũng vào ngày giờ của tuần lễ trước, trong khi Nadia đang tiếp người khách cuối cùng – một đại tá về hưu là khách quen nhiều năm – thì bà Vêra bước vào báo:
− Chị ta đã trở lại! Bà phải làm sao đây? Bảo là hôm nay đã hết giờ xem hay là bảo chị ta ngồi đợi?
Rất bình thản, Nadia đáp:
− Cháu đã có linh cảm chị ta sẽ trở lại: đó là một người đàn bà không chịu bó tay thua cuộc. Tốt hơn là cứ tiếp dù chỉ là để biết chính xác xem chị ta muốn gì hoặc chờ đợi gì ở cháu.
− Có lẽ hay hơn cả là từ chối không nhận xem cho chị ta nữa chăng? Cháu hoàn toàn có quyền tự do chọn khách cho mình kia mà.
− Bà chẳng nên nói vậy; chính là khách lựa chọn cháu nên cháu phải tiếp nhận, bất kể họ là ai và người như thế nào. Bà hãy mời chị ta vào đi.
− Nhưng mà, cháu nhớ không… Lần trước, sau khi chị ta đi rồi, cháu đã ở trong trạng thái tồi tệ đến nỗi bỏ cả bữa cơm tối! Tiếp người đó làm gì, nếu cháu thấy chị ta làm ảnh hưởng xấu tới sức khỏe của mình?
− Không những chị ta gây ảnh hưởng xấu tới tinh thần và sức khỏe của cháu và còn cho cả mọi người nữa. Nhưng bà hãy yên tâm: hôm nay cháu thấy người sảng khoái và không quá mệt mỏi như hôm trước. Cháu sẵn sàng tiếp chị ta.
Bà khách trẻ bước vào phòng. Cũng như lần trước: xinh đẹp, lịch sự và trang nhã có thể còn hơn cả lần trước nữa nhưng thái độ thì lạnh băng. Vẫn bằng cái giọng trầm buồn, chị ta nói:
− Bà có ngạc nhiên không khi tôi trở lại mặc dù bà đã cho tôi một cảm giác chán ngán về cái gọi là năng khiếu thấu thị đặc biệt của bà?
− Không có gì làm tôi ngạc nhiên cả, thưa bà… Bây giờ bà muốn biết về vấn đề gì?
− Vẫn là vấn đề cũ thôi: liệu tôi có đủ năng lực để đảm bảo hạnh phúc của mình trọn vẹn không?
− Và bằng bất cứ giá nào? Cái này tôi hiểu. Tôi biết là không phải bà không có vấn đề gì tiếp nữa. Nhưng xin bà hãy cho biết: bà đặt vấn đề này dai dẳng và cũng quyết tâm chờ một lời giải đáp, phải chăng là vì từ trước tới nay, bà chưa bao giờ cảm thấy hạnh phúc?
− Đúng là không giấu được bà đều gì. Thực ra thì tôi cũng đã có một hình thái hạnh phúc nào đó và tôi cảm thấy rất rõ là dưới con mắt của những người xung quanh cũng như tất cả những người quen biết thì tôi là một người đàn bà có một cuộc sống đầy đủ. Song ở giữa cái bề ngoài giả dối và thực sự còn có một khoảng cách đáng kể… Xin bà hãy nói cho tôi rõ là cái hình thái hạnh phúc tương đối đó có cho phép tôi thành tựu hoàn toàn mà tôi hằng mong ước mà tôi có quyền được hưởng không?
− Chúng ta lại sử dụng cỗ bài chứ?
− Vâng, tôi tin ở những quân bài.
Với bàn tay thành thạo như máy, cỗ bài được trang kỹ, được khách trộn, đảo… rồi bà chủ trịnh trọng rải úp từng quân lên mặt bàn. Khi bắt đầu lật lên những quân bài đầu tiên, nhà nữ ngoại cảm không kìm được, phải thốt lên:
− Đúng y như lần đầu!
− Bà có trí nhớ tốt thật đấy!
− Cả bà cũng vậy, thưa bà, vì bà cũng nhớ những quân bài lật lên hôm nọ.
Lại yên lặng cho đến lúc tất cả các quân bài đều được lật lên. Lại một lần nữa, Nadia như bị cuốn hút, nhìn ngắm thực kỹ nhưng thật ra, nàng đã nhìn thấy rõ trong thứ tự sắp xếp các quân bài tất cả những gì cần biết: so với lần trước cũng chẳng có gì thêm đáng kể về bản chất đích thật của người khách lạ. Và cũng chính vì “nhìn thấy” những cái đó mà nàng cảm thấy sự khó ở dâng lên trong người giống như lần trước. Nhưng lần này nàng kiên quyết đấu tranh với mình để tỏ rõ cho kẻ lại đến thách thức là nàng khỏe, rất khỏe để người ta không thể coi thường một Phu nhân Nadia… Và nàng nói:
− Tôi sẽ không nói lại về những nét nổi bật trong tính cách mà hôm nọ tôi đã phát hiện với bà – mà cũng không biết đó có phải là một phát hiện không vì chính bà cũng biết rõ chẳng kém gì tôi? – Tôi vẫn thấy y nguyên trong quẻ xem hôm nay… Tôi còn thấy, và đều này chắc làm cho bà thích thú hơn nhiều, những lộn xộn phức tạp về mặt tình cảm hiện lên thật rõ ràng. Trong quẻ của bà có hai người đàn ông: một người là chồng và một người là nhân tình. Người chồng thì đang bị đe dọa, cái chết đang lượn lờ xung quanh.
Về Đầu Trang Go down
vodanh
Đại Uý
Đại Uý
vodanh


Tổng số bài gửi : 138
Points : 4
PG : 8
SP : khi 1 mem có 1 bài viết hay dc đưa dzô bảng vàng thì sẻ dc cộng 1 SP và mem dc 10 SP sẽ dc thăng chức
Rank : Đang cập nhật...
Item : None
Registration date : 02/10/2008

Truyện ma 3 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Truyện ma 3   Truyện ma 3 I_icon_minitimeFri Oct 03, 2008 11:18 am

− Bà không muốn nói là tôi có thể chịu trách nhiệm về cái chết đó sao?
− Không đâu! Nhưng hầu như chắc chắn nếu sự việc đó xảy ra thì bà cũng không phiền muộn gì lắm.
− Tôi thấy bà thật nghiêm khắc đối với tôi! Thì cứ nói ngay là bà khinh bỉ tôi đi!
− Người ta chỉ coi thường những kẻ thiếu ý chí, và những kẻ này thường đáng được quan tâm. Đó không phải là trường hợp của bà: bà là một nhân vật cực kỳ thích thú một kiểu người mà theo tôi thì khá là nguy hiểm.
− Thế là cuối cùng bà đã thẳng thắng với tôi! Bà đã bắt đầu làm tôi ham thích. Và cứ cho tôi là một người đàn bà đáng sợ thì bà có nhìn thấy một kết thúc khả quan có lợi cho tôi về vấn đề hôn nhân không?
− Tại sao lúc nào bà cũng vơ tất cả vào mình như vậy?
− Cũng như số đông những người đến nhờ bà xem về tương lại hậu vận, trước tiên tôi phải quan tâm đến bản thân đã, sau đó mới đến người khác… Đó cũng là bình thường thôi phải không?
− Hãy nói là rất đời thường. “Từ tâm đúng nhất là bắt đầu từ…”
− Chẳng cần phải viện ngữ làm gì, nhà ngoại cảm! Chúng ta hãy trở lại công việc: cuối cùng, thì tôi thắng hay bại?
− Đúng ra thì bà phải thắng nếu ở cuối quẻ bài nghĩa là ở giai đoạn chót không có con Đầm cơ, nó chưa hẳn đã lọt vào trong đời sống của bà nhưng đã xuất hiện thật bất ngờ đến nỗi tôi không sao lý giải được. Một người đàn bà có nhiều dấu hiệu là một con người nguy hiểm.
− Hơn cả tôi ư? Điều này làm tôi ngạc nhiên và có đôi phần thích thú.
− Mỗi người đều tìm thấy niềm vui thích ở nơi nào có thể…
− Tóm lại là tình địch phải không?
− Không hẳn như bà hiểu: không phải là một người có nhiều tham vọng tầm cỡ như bà, nhưng đúng hơn là một người phụ nữ đa tình. Có bao giờ bà nghĩ là một phụ nữ đa tình và chân thành đôi khi tỏ ra đáng sợ hơn là một người đàn bà chỉ nghĩ đến việc sử dụng những phương tiện xấu xa nhất để đạt tới mục đích không?
− Bà Nadia thân mến, tôi thấy mình có sai lầm lớn khi đánh giá thấp khả năng của bà. Tôi càng hiểu rõ những lời khen ngợi của khách hàng đối với bà quả là xứng đáng. Tôi chưa biết những lời bà đoán về tôi đúng đến mức nào, nhưng đã có giá trị thật độc đáo. Vậy người nào trong hai người đàn ông hiện diện trong cuộc sống của tôi mà con Đầm cơ tìm mọi cách để chiếm đoạt: người chồng hay nhân tình?
− Vì người đàn bà đó xuất hiện, nên có thể người này hoặc người kia bị chinh phục… Đó là chưa nói có thể cả hai.
− Nguy hiểm đến thế kia ư? Liệu tôi có biết mụ ta không?
− Chưa đâu.
− Công việc của tôi sẽ khó khăn hơn vì trước hết tôi phải chiến đấu với mụ này đã, đúng không?
− Hôm nay thế là đủ. Tôi sẽ trở lại. Phải thanh toán cho bà bao nhiêu đây?
− Tôi đã nói với bà rồi: một trăm phrăng cho nửa giờ.
− Đây xin gởi bà gấp đôi. Nếu bà nói cho biết nhiều đều quan trọng nữa thì tôi sẽ chi thêm gấp bội.
− Ồ, xin bà hiểu cho là việc quan trọng duy nhất là làm sao cho khách hàng được hài lòng.
− Chắc tình huống này làm bà thích thú… Bà làm tôi thấy háo hức đó, bà Nadia ạ – Xin hẹn gặp lại.
− Tôi sẵn sàng phục vụ bà.
Sau khi người khách lạ, có dấu hiệu để trở thành một vị khách thường xuyên, đi khỏi thì bà Vêra bước vào:
− Thế nào, lần này công việc diễn biến ra sao?
− Đỡ tồi tệ hơn lần trước bà ạ. Nhưng cháu vẫn không thể ưa được người đàn bà này và cháu không sao lý giải nổi tại sao chị ta làm cháu sợ…
− Hình như cháu cũng không quá mệt mỏi như hôm nọ?
− Cháu đã kiềm chế được hệ thần kinh của mình nhưng khi chị ta đứng dậy ra về, cháu thấy sao mà nhẹ nhõm.
− Phải chăng chị ta có chút đồng bóng?
− Rõ ràng có một cái gì đó toát ra từ chị ta. Cháu sợ đó chẳng phải là lành mạnh! Không lúc nào, khi có chị ta trước mặt, mà cháu thấy một lóe sáng của tấm lòng nhân hậu.
− Cháu có tin là chị ta còn trở lại không?
− Chắc chắn chị ta còn đến nhưng cháu xin đoan chắc với bà đó sẽ là lần cuối!
− Ý cháu muốn nói sao?
− Cháu sẽ đòn chị ta về mặt tinh thần. Sau đó thì yên chí: chúng ta sẽ không bao giờ trông thấy chị ta nữa.
− Cháu mà cũng ác tâm như thế ư?
− Với loài sói bà ạ… Nhưng xin bà yên tâm: Với cháu, đó chỉ là nhất thời chứ không tồn tại lâu dài như ở chị ta.
− Cháu có nhận thấy sau khi chị ta ra về có cái gì phảng phất ở đây không?
− Cái gì vậy nhỉ?
− Mùi thơm hắc ở chị ta tỏa ra thấm vào tất cả căn phòng làm nghẹt thở.
− Bà nói đúng: y như là mùi chết chóc. Phải mau mau thông khí! Mở hết cửa sổ ra bà ạ!
Bà khách trẻ chẳng đợi đến một tuần mà hai ngày sau đã trở lại, vẫn bí hiểm và thanh lịch. “Ít ra đó cũng là một phụ nữ – bà Vêra nghĩ thầm – đặt cho mình cái đích tối cao là quyến rũ. Và chị ta có thể đạt được, bằng cách của mình! Một người đàn bà đẹp và độc ác thường làm mê say bọn đàn ông: họ bị khêu gợi, bị kích động! Cuộc chinh phục càng khó khăn, họ càng lăn xả vào để tranh đoạt cho kỳ được mới thôi. Nhưng với người đàn bà này, tất cả bọn họ đã lầm. Cả người chồng không thành công trong cuộc tình gắn bó, cả nhân tình lăm le muốn chiến cho riêng mình và còn bao nhiêu người khác nữa. Chị ta mạnh hơn họ. Người độc nhất thắng được chị ta – quẻ bài đã chỉ rõ – đó là một phụ nữ đa tình đích thực với vẻ ngoài vui tươi và bình thản biết nắm đúng thời cơ, biến thành một con hổ và bẻ gãy xương sườn con báo đen kia”.
Bằng giọng lúc nào cũng dịu dàng, nàng hỏi khách:
− Nào, hôm nay bà muốn biết điều gì?
Câu trả lời có ngay tức khắc và là một câu hỏi:
− Liệu tôi có trở thành một quả phụ vào một ngày gần đây?
Lần thứ ba cỗ bài được trang kỹ, được trôn đảo, được rải ra trên mặt bàn và được lật lên trong yên lặng. Lại cúi xuống cỗ bài, Nadia cảm thấy cái nhìn khắc nghiệt của khách đè nặng lên mình, nhưng nàng chẳng quan tâm. Điều chủ yếu là những gì nàng nhìn thấy qua những quân bài. Một quẻ xem ngay tức khắc làm nàng kinh hãi: Cũng là một loại ảo ảnh mà nàng căm ghét và có thể giải đáp ngay không cần có câu hỏi vừa đặt. Hai chữ QUẢ PHỤ hiện lên viết bằng máu trên mặt cát, trong khi khuân mặt người khách trẻ đang cúi nhìn, rạng rỡ một nụ cười y như một người đang thoả mãn với chiến công của mình. Nhưng rất mau lẹ, nụ cười đó biến thành một cái nhếch mép nhăn nhúm và thân hình người đàn bà vụt to phình lên khủng khiếp để biến thành một con quỉ. Tất cả những cái đó hiện ra chỉ khoảnh khắc. Aûo ảnh vụt tang biến. Mặc dù sợ hãi, nhưng Nadia cũng gắn sức để giữ cho được vẻ ngoài thật bình thản. Từ từ ngẩng đầu lên, nàng nhìn chăm chú vào người khách trẻ, nhỏ nhẹ nói:
− Đáng lẽ tôi có thể làm cho bà thỏa mãn bằng một câu trả lời phù hợp với mong muốn của bà nhưng tiếc thay, tôi chẳng nhìn thấy gì hết. Đôi khi những quân bài cũng im lặng.
− Như vậy có nghĩa là tôi sẽ không bao giờ trở thành quả phụ?
− Nếu chuyện xảy ra ngược lại thì mới làm cho tôi ngạc nhiên.
− Một ngày nào đó tôi sẽ lại tới dể cho bà biết rằng bà đã nhầm và chẳng hiểu gì về nghề của mình! Cảm tưởng tốt ban đầu của tôi đối với bà không còn nữa, danh tiếng của bà được đánh giá quá cao, chủ yếu là dựa vào những quảng cáo rùm beng trên báo chí mà bà còn táo tợn trưng cả chân dung có vẻ uốn éo của mình lên để hòng câu khách! Làm như khuôn mặt của bà có thể làm cho mọi người chú ý! Người ta đến hỏi bà về quá khứ, vị lai đâu phải để chiêm ngưỡng vẻ ngoài của bà và duy nhất để nghe bà ăn nói ra sao. Nhưng tiếc thay bà chỉ làm cái việc dối trá đó cũng như các đồng nghiệp của bà! Tất cả những điều bà tưởng khám phá được về tôi thì tôi biết tỏng từ lâu rồi vì chính đó là bản chất của cuộc đời tôi.
Về Đầu Trang Go down
vodanh
Đại Uý
Đại Uý
vodanh


Tổng số bài gửi : 138
Points : 4
PG : 8
SP : khi 1 mem có 1 bài viết hay dc đưa dzô bảng vàng thì sẻ dc cộng 1 SP và mem dc 10 SP sẽ dc thăng chức
Rank : Đang cập nhật...
Item : None
Registration date : 02/10/2008

Truyện ma 3 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Truyện ma 3   Truyện ma 3 I_icon_minitimeFri Oct 03, 2008 11:19 am

− Ít ra thì bà cũng chiêm nghiệm thấy hai đều: tôi chỉ nói lên sự thực và, khi không thấy gì cả thì tôi im lặng… Còn “nhân vật kia” – người đàn bà đó nhất định sẽ xen vào phá hoại dự định của bà, bà thật không ngờ có phải không? Thế mà có đấy! Chính người đó sẽ quấy rầy bà… Duy nhất chỉ vì người đó mà bà không được toại lòng mãn ý. Cho đến lúc này, tôi khẳng định bà sẽ không từ một kế hoạch nào để ngăn chặn bàn tay tội ác của bà ta. Nhưng với bà ta lại là một chuyện khác! Bà ta cũng mạnh không kém gì bà đâu nhưng tôi nhắc lại lần cuối cùng là hoàn toàn không giống như cách hiểu của bà: cái sức mạnh sở dĩ bà ta có được là nhờ vào một tình yêu đích thực trong tim mà ở bà thì không bao giờ có. Tất nhiên, khi gặp bà, một người đàn ông có thể bị mê mẩn vì ham muốn nhưng rồi mau chóng được đều hòa vì cái tội duy nhất của bà. Sẽ có hai tình cảm đồng thời xuất hiện: ngờ vực và e ngại… những tình cảm đó không bao giờ chung sống được với tình yêu.
− Tôi phải trả bà bao nhiêu đây?
− Lần này thì không phải trả gì cả. Tôi không muốn nhận tiền của ai một khi họ không được thỏa mãn trong quẻ bói. Xin chào bà.
Vị khách bước ra cửa không nói một lời.
Bà Vêra lại xuất hiện với vẻ băn khoăn:
− Cái gì đã xảy ra vậy? Cháu có nghe tiếng sập cửa của bà ta ở phòng ngoài không?
− Đó là cách lẫn tránh của những kẻ yếu. Họ cứ tưởng gây ra tiếng động mạnh là sẽ cho họ sức mạnh.
− Tại sao vậy? Hôm nọ cháu chả đã nói với bà là người phụ nữ này có thể rất nguy hiểm ư?
Cháu cảm thấy trong người thế nào?
− Khá hơn nhiều bà ạ. Bà cho người khách tiếp theo vào đi.
− Bà nói trước cho cháu hay: bà ta thật xấu xí.
− Ở vẻ ngoài ư? Còn tâm hồn bà thấy sao? Chắc là rất đẹp phải không ạ?
− Cháu là một cô gái lạ kỳ. Nadia bé bỏng ạ.
− Và bà là một người bà đáng kính nhất! Về người đàn bà vừa ra khỏi đây một cách ầm ĩ ấy, cháu có thể nói trước với bà thế này: mặc dù tất cả những lời chị ta nói với cháu, nhưng cháu thực sự ngạc nhiên nếu chị ta trở lại! Đó là đều cháu mong muốn.
Về Đầu Trang Go down
Sponsored content





Truyện ma 3 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Truyện ma 3   Truyện ma 3 I_icon_minitime

Về Đầu Trang Go down
 
Truyện ma 3
Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 1 trang
 Similar topics
-
» truyện ma 5
» truyện cổ tích 6
» Truyện ma1
» Truyện ma 2
» truyện ma 4

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
oOo Thế Giới PRO oOo :: Giải trí :: Truyện ma-
Chuyển đến